Lúc này Bảo Ý mới sực nhớ cậu không nói được, cậu vô cùng ghét sự bất lực trong giao tiếp thế này, cô sợ hãi như vậy, mà cậu lại bất lực, chắc chắn là sốt ruột lắm.
Bỗng đột nhiên cô không còn sợ hãi nữa, đưa tay nắm tay cậu, hít sâu một hơi cổ vũ bản thân, khẽ nói: “Mình không sao đâu Thuật, cậu đừng sợ, cậu chờ một chút, mình lấy điện thoại bật đèn pin lên, rồi xem thử có phải bị đứt cầu dao hay không.”
Không biết là đang an ủi cậu hay tự an ủi chính mình, Chu Gia Thuật mắng thầm.
Mở điện thoại lên, Bảo Ý vẫn cố chấp siết chặt tay cậu, giống như phải cảm nhận được nhiệt độ từ cơ thể cậu mới hết sợ hãi.
Tay cô rất lạnh.
Nhưng Chu Gia Thuật chỉ cảm thấy nơi bị tay cô nắm chặt cứ như có ngọn lửa thiêu đốt.
“Sớm không tắt, muộn không tắt, lại cố tình tắt ngay lúc này, cố tình dọa mình sợ thì có.” Cô căm giận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT