Chu Gia Thuật hơi nghiêng đầu, chân khẽ đá vào chân cô, ý bảo bố mẹ vẫn còn ở đây, cô bớt bớt chút đi.
Nhưng Bảo Ý chẳng không biết khiêm tốn chút nào, thậm chí cô còn cố tình xích lại gần cậu, ép cậu ngồi sát vào cửa xe, rồi dùng gối ôm che lại, lén nắm tay cậu, trơ mắt nhìn cậu giận đến mức cứng người mà không dám nói gì, đột nhiên cảm thấy ức hiếp mấy cậu good boy thú vị ghê.
Nhưng tiếc là Chu Gia Thuật không phải người hiền lành. Hai chiếc xe của hai nhà lần lượt trở về khu dân cư. Vì bây giờ còn lâu mới đến bữa tối, nếu đi ăn tối bây giờ vẫn quá sớm, cho nên bốn vị phụ huynh đưa Bảo Ý và Chu Gia Thuật về nhà nghỉ ngơi một lát.
Hai cặp bố mẹ đều không lên nhà, nói là muốn đi siêu thị. Hôm nay cả hai đều xin nghỉ, tiện thể đi cùng nhau, để Chu Gia Thuật và Bảo Ý về nhà ngủ một giấc.
Giờ này ai mà ngủ được chứ. Bảo Ý kéo Chu Gia Thuật về phòng mình, khóa trái cửa, đẩy cậu vào trong.
Chu Gia Thuật: "..."
Lúc nào Bảo Ý cũng tràn đầy năng lượng, cứ như con quay, chỉ cần không ngủ là cô sẽ hoạt động cả ngày. Bây giờ vừa thi xong, đoán chừng cô đang hưng phấn, dù có mệt mỏi cũng không ngủ được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT