Cho nên sau đó Bùi Gia Minh kề sát tai cô nói gì cô đều không nghe thấy, chỉ làm bộ làm tịch là như đang giả vờ lắng nghe, thỉnh thoảng lại gắp đồ ăn, múc canh cho anh ta ăn lót dạ.
“Đáng ra anh không nên đến làm phiền mọi người dùng bữa, nhưng cậu Út của em cứ khăng khăng phải dẫn anh đi cùng.”
Có lẽ ý cậu Út không phải là đưa anh ta đi ăn chực, mà muốn anh ta ra ngoài thư giãn đầu óc! Hồi kia khi Chu Gia Thuật vừa mất giọng nói, cậu cứ ở lì trong nhà không chịu ra ngoài, cả ngày chỉ đọc sách làm bài tập, mỗi khi Bảo Ý rảnh rỗi đều sẽ rủ cậu ra ngoài chơi.
Tư Đồ Tĩnh ra ngoài nghe điện thoại xong quay lại thì thấy Lương Văn Sơn và Thân Hủy bước vào, bà ấy vội vàng cười tủm tỉm nói câu chúc mừng. Lúc này Lương Văn Sơn bắt đầu cảm thấy hơi xấu hổ, ông không quen nghe người khác chúc mừng tới tấp thế này, cứ phải khách sáo đáp lời, cười nhiều đến mức mỏi cả miệng, chỉ biết mời mọi người ngồi.
Tư Đồ Tĩnh ngồi xuống, giữa bà ấy với con trai cách một cô bé.
Cô bé này rút rè cúi đầu mãi, thỉnh thoảng lại nghiêng đầu nói vài câu với Chu Gia Thuật.
Mợ Hai của Bảo Ý nhân cơ hội khoe cháu mình: "Hàm Nguyệt nhà chúng tôi hiểu chuyện lắm, tính cách cũng hiền lành ngoan ngoãn, lại học giỏi, nhưng thành tích vẫn không bằng Tiểu Thuật đâu. Cháu phải noi gương anh Tiểu Thuật chăm chỉ học tập biết chưa? Anh Tiểu Thuật năm nào cũng giành được hạng nhất cả đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play