Bảo Ý cũng có lướt các trang mạng xã hội, nhưng rất ít, cho nên cô không cập nhật xu hướng nhanh cho lắm.
Đây là khoảng thời gian đùa giỡn ngắn ngủi sau buổi chiếu phim, lớp học ồn ào như chợ vỡ. Chỉ còn hơn mười phút nữa là đến giờ ra về, giáo viên chỉ có một yêu cầu duy nhất là phải chờ chuông tan học reo lên thì mới được về, còn các giáo viên chủ nhiệm và Nghìn Đao đang họp với thầy hiệu trường, đây chính là những giây phút tự do hiếm có.
Trong tiếng ồn ào như muốn bung màn nhĩ đó, đột nhiên Liêu Đình Đình khoa trương hét toáng lên, giọng điệu đầy khiếp sợ: “Lương Bảo Ý! Cậu vừa nói gì?”
Bảo Ý há miệng muốn nói, rồi ý thức được mình gặp rắc rối rồi, cô ôm đầu nằm thụp xuống bàn, sống ch.ết quyết không ngẩng đầu lên.
Thấy cô và Liêu Đình Đình giỡn với nhau nên Chu Gia Thuật không để ý lắm, khi thấy cô như vậy bèn nhìn cô đầy khó hiểu, sau đó liếc sang Liêu Đình Đình. Mà Đình Đình thì lại nhìn chằm chằm cậu như nhìn động vật quý hiếm. Đây là lần đầu tiên cô nàng dám trắng trợn đánh giá thánh học một cách hiên ngang như vậy, một lúc sau cô nàng trêu một câu: “Thánh học, đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong được!”
Mặt thì lạnh nhạt xa cách, thế mà sau lưng lại lén dụ dỗ thanh mai đáng yêu hôn môi.
Liêu Đình Đình lại liếc cậu thêm vài lần nữa, cứ mỗi cái liếc mắt sắc mặt cô nàng lại thay đổi một lần, cuối cùng bật ngón tay cái: “Thánh học này, từ nay về sau tớ không thể nào nhìn cậu một cách bình thường được nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT