Tính cô Tĩnh hiếu thắng như vậy, có thể chấp nhận con trai mình là người bình thường, nhưng nhất quyết sẽ không chấp nhận đứa con trai ưu tú của mình sa vào tình yêu rồi thứ hạng tuột dốc không phanh.
Nhìn biểu cảm chính trực, nghiêm nghị, chính nghĩa của Bảo Ý, khiến Chu Gia Thuật cảm thấy nếu thành tích cậu mà tuột dốc, có khi cô mới là người suy sụp.
Ý cười trên mặt Chu Gia Thuật càng sâu hơn, cậu không bỏ qua bất kỳ cơ hội trêu ghẹo cô nào: Không đâu, nhưng nếu mình giữ vững thành tích thì cậu có khen thưởng gì không?
Bảo Ý khó hiểu hỏi: “Thành tích cậu liên quan gì tới mình chứ?”
Chu Gia Thuật: Vậy tại sao cậu lại cảm thấy mình sa đọa thì cậu sẽ bị đánh?
Bảo Ý: “Cậu… Chu Gia Thuật!” Cô chỉ tay vào cậu, ý là không cần cậu nhắc nhở mọi lúc mọi nơi vậy đâu, mình biết, mình không quên.
Chu Gia Thuật không ghẹo cô nữa, mà lại cười nói tiếp: Lần tới mình thi được hạng nhất thì cậu hôn mình một cái đi, cậu thấy sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play