Nghìn Đao nhìn thoáng qua Chu Gia Thuật đang đứng nghiêm túc, trên khuôn mặt tuấn tú của cậu có vết đỏ rất bắt mắt, rồi lại nhìn sang Triệu Lỗi đang nhảy nhót tưng tưng thề thốt mình oan uổng tiện thể nguyền rủa Chu Gia Thuật mấy câu, thầy ấy bực mình quá mắng: “Em nói trò ấy đánh em, sau đó trò ấy bị thương khắp người, còn em lại sung sức nhảy nhót tưng bừng ở đây? Sao em không nói là tôi đánh em luôn đi.”
Triệu Lỗi bực tức mắng “đậu má”, sau đó Nghìn Đao tát mạnh cậu ta cái bốp: “Ăn nói lễ phép vào.”
Triệu Lỗi tự biết mình không có lý, nhưng vẫn không thể nuốt trôi cục tức này, vội vàng la lên: “Chính là nó, nó cố tình, thầy à, mẹ nó tại sao thầy không tin em, cậu ta vì Lương…” Nói tới đây, Chu Gia Thuật đột nhiên ngẩng đầu lên, cậu lạnh lùng nhíu mày, ý là: Nói đi, có gan thì nói to lên!
Dù cậu ta nói ra chuyện Chu Gia Thuật tự biên tự diễn màn đánh nhau này thì thế nào.
Triệu Lỗi lập tức toát mồ hôi lạnh, chỉ đành ngậm bồ hòn làm ngọt, cúi đầu, bày ra vẻ thành thật nhận sai.
Nếu như cậu ta rống lên rằng Chu Gia Thuật gây chuyện với cậu ta vì Lương Bảo Ý, vậy chẳng khác nào tự khai chuyện chuyện cậu ta quấy rối Lương Bảo Ý.
Nghìn Đao lôi phe Triệu Lỗi ra răn dạy một phen, phạt viết kiểm điểm, những người khác bị phê bình, lúc cả đám kéo nhau ra khỏi văn phòng thì con trai lớp 17 khúm núm, còn con trai lớp 8 và lớp 13 lại vênh mặt hất hàm vì chiến thắng trận này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT