“Làm sao ta có thể không lo lắng được, đó chính là biên cương! Ta nghe nói bên đó sắp có chiến tranh, bây giờ huynh qua đó quá nguy hiểm. Dù cho chỉ ở hậu phương, huynh có chắc chắn sẽ không bị liên lụy không?”
Tống Dư Quy biết tin tức này nhất định sẽ khiến Lâm Tri Thu lo lắng, nhất là sau chuyện xảy ra ngày hôm qua. Đêm qua, vì chuyện của Bánh Trôi mà y đã thấp thỏm cả đêm, hôm nay lại nghe tin Tống Dư Quy phải đi biên cương thì càng không thể yên tâm.
Tống Dư Quy nắm chặt tay Lâm Tri Thu, nghiêm túc cam đoan: “Ta hứa với đệ, ta chỉ ở phía sau, tuyệt đối không ra tiền tuyến. Ta sẽ tự bảo vệ bản thân, sẽ không để mình bị thương. Chờ giúp Mạnh huynh xong ta sẽ trở về. Tin ta đi, Thu Thu.”
“Người Vân Hạ ngày càng ngang ngược, kẻ gây rối tối qua chính là người của Vân Hạ. Bọn họ liên tục khiêu khích, chiến tranh là chuyện sớm muộn. Chỉ khi biên cương yên ổn, chúng ta mới có thể sống cuộc sống an bình.”
Lâm Tri Thu cũng hiểu đạo lý này. Y không trả lời ngay mà im lặng suy nghĩ thật lâu. Lâu đến mức Tống Dư Quy nghĩ rằng hắn giận rồi. Cuối cùng, Lâm Tri Thu mới lên tiếng: “Được, nhưng tướng công, huynh nhất định phải bảo vệ bản thân, tuyệt đối không được để bị thương.”
Tống Dư Quy nhìn vào mắt Lâm Tri Thu, ánh mắt tràn đầy sự chân thành: “Ta sẽ cố gắng viết thư về nhiều nhất có thể. Ta biết đệ và Bánh Trôi vẫn đang chờ ta ở nhà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT