Trải qua hơn nửa tháng, cuối cùng hai người cũng dần quen với cách xưng hô "chủ phu" và "lão gia". Bụng của Lâm Tri Thu bắt đầu lộ rõ, còn Tống Dư Quy thì mỗi ngày lại có thêm một nhiệm vụ mới – thai giáo. Mỗi tối trước khi ngủ, hắn đều kể chuyện cho Lâm Tri Thu và đứa bé trong bụng nghe.
May mắn là đầu óc hắn có vô số câu chuyện, mỗi ngày đều có một câu chuyện mới mà không hề lặp lại. Đứa trẻ trong bụng có nghe hiểu hay không thì chưa biết, nhưng Lâm Tri Thu lại nghe rất vui vẻ.
Mỗi khi kể chuyện, giọng điệu của Tống Dư Quy đều rất dịu dàng. Thường thì Lâm Tri Thu mới nghe được một nửa đã buồn ngủ không nhịn được, nên một câu chuyện thường phải chia thành hai ngày mới nghe hết.
Từ khi có hạ nhân giúp việc, cuộc sống trở nên thuận tiện hơn rất nhiều. Mỗi ngày, Lâm Tri Thu chỉ cần dưỡng thai, đi dạo một chút, không cần lo lắng chuyện trong nhà. Nhờ vậy, Tống Dư Quy cũng có thể yên tâm đọc sách và nghiên cứu.
Tin tức Lâm Tri Thu mang thai khiến gia đình ở quê vô cùng vui mừng. Triệu Quỳnh Ngọc lo lắng cho sức khỏe của con trai, lại sợ ở đây không có người chăm sóc tốt cho y, nên viết thư báo rằng vài ngày nữa sẽ lên kinh thành.
Việc kinh doanh quán ăn ở quê đã có người giúp đỡ trông coi, vì thế họ có thể lên kinh chăm sóc con trai cho đến khi y sinh con xong rồi mới quay về tiếp tục quản lý công việc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play