Sau vài ngày ở lại, Triệu Dịch An chuẩn bị trở về Kỳ Châu. Bên đó vẫn còn nhiều việc, không thể đợi Mạnh Thư Ninh quay lại để cùng đi. Lâm Tri Thu và Liễu Hạnh cùng mọi người tiễn hắn ra bến tàu.
Tháng Giêng trời vẫn còn lạnh, cơn gió buốt từ mặt biển thổi tới khiến ai nấy đều phải rùng mình. Triệu Dịch An kéo chặt cổ áo, không để gió lùa vào, nói: “Mọi người mau về đi, gió lớn thế này coi chừng cảm lạnh. Khi nào tới Kỳ Châu, ta sẽ viết thư cho các ngươi.”
Lâm Tri Thu vừa định mở miệng thì bị gió lạnh xộc thẳng vào cổ họng, ho sặc sụa khiến mọi người bên cạnh giật nảy mình. Tống Dư Quy vội vàng đỡ lấy lưng hắn, nhẹ giọng nhắc nhở: “Từ từ thôi, muốn nói gì thì cũng đừng vội.”
Lâm Tri Thu lấy lại hơi, lần này cẩn thận che khăn tay trước miệng rồi nói: “Dịch An ca, mau lên thuyền đi, bọn ta đứng đây tiễn ngươi.”
Triệu Dịch An gật đầu: “Được rồi, ta đi đây, mọi người nhớ bảo trọng.” Đi được nửa đường, hắn còn ngoái lại vẫy tay lần nữa.
Mọi người đứng nhìn con thuyền xa dần, nhỏ dần trong tầm mắt rồi mới quay về. Lâm Tri Thu tựa vào vai Tống Dư Quy, ngón tay vô thức nghịch ngọc bội bên hông hắn, than nhẹ: “Lần sau gặp lại Dịch An ca chắc cũng phải một năm nữa. Tính ra chúng ta đã quen biết hơn mười năm rồi, mà cảm giác như mới hôm qua còn cùng nhau câu cá ở Lam Tê Sơn vậy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT