Mẻ tinh dầu vừa mới chưng cất xong có mùi không được thơm như mong đợi. Như hoa nhài chẳng hạn, nó vẫn mang theo một mùi hương nhàn nhạt, hơi lạ, giống như chưa lên men đủ. Cũng giống như rượu, tinh dầu cần có thời gian để ủ thì hương thơm mới đậm đà hơn.
Lúc Lâm Tri Thu còn chưa về, tinh dầu hoa nhài đã được chưng cất xong. Ngọc Trúc vừa ngửi thử thì nhíu mày, không hiểu sao mùi lại có chút khác lạ, không thơm như tưởng tượng. Cậu ta phân vân một hồi, nghĩ chắc mình đã ngửi nhầm, nhưng mùi hương vẫn không giống như mong đợi, có chút hơi nồng và lạ lẫm.
Dẫu vậy, trước nay chủ quân đã nghĩ ra bao nhiêu điều kỳ diệu mà đều thành công cả, chắc hẳn lần này cũng không ngoại lệ. Nghĩ thế nên Ngọc Trúc không dám tự ý đậy nút chai mà quyết định đợi chủ quân về rồi mới bàn bạc tiếp.
Khi Trạch Lan và mọi người về đến nơi, nhìn thấy sắc mặt khó xử của Ngọc Trúc, liền tưởng có chuyện gì nghiêm trọng. Nghe Ngọc Trúc kể lại, cả nhóm thử ngửi thuần lộ thì ai nấy đều không vui vẻ gì. Mộc Lan thắc mắc:
“Có phải chúng ta làm sai trình tự gì không? Sao lại ra mùi thế này nhỉ?”
“Không sao đâu, cứ đợi chủ quân về rồi tính tiếp. Chủ quân không phải là người vô lý, chắc chắn sẽ không trách tội chúng ta đâu.” – Trạch Lan trấn an. Nàng cầm lấy chai tinh dầu bên cạnh ngửi thử rồi tiếp tục nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT