Edit: Hiền
"Thuốc nguội rồi, hay là anh uống trước đi?" Một giọng nói rụt rè vang lên, lấy hết dũng khí nói tiếp: "Thầy lang Lý nói rồi, chỉ cần anh dưỡng bệnh cho tốt, uống thuốc đúng giờ là sẽ khỏi thôi."
Người nói có dáng người nhỏ nhắn, nhìn cũng chỉ khoảng mười lăm mười sáu tuổi, mặc áo vải thô, bụng hơi nhô ra, cô đang cẩn thận bưng một bát thuốc, bát sứ còn bị vỡ một miếng.
Khi đi đến gần Quý Hoài, cô khúm núm, trên mặt mang theo vẻ nhút nhát sợ sệt.
Anh đang tựa vào đầu giường, sau lưng là vách tường đất, ánh mắt nhìn quanh căn phòng. Bên trong quá tồi tàn, đâu đâu cũng là mạng nhện và bụi bặm, góc tường còn chất đống đồ lặt vặt, dưới chân trải một tấm chiếu cỏ đơn sơ, bên cạnh là một chiếc chăn vá chằng chịt cũ nát.
Chân phải của anh buộc ván gỗ, có một chỗ còn thấm máu, hơi động đậy một chút là đau đến toát mồ hôi lạnh, trên mặt anh còn bị cào một vết khá nặng, trông càng dữ tợn hơn.
Đường Tú Nhi nhìn thấy sắc mặt của anh thì tay bưng bát run lên nhè nhẹ, chân cũng vô thức lùi lại một bước nhỏ. Nhưng lại sợ anh mắng, cô cố gắng nhịn xuống, sắc mặt cô trắng bệch, nảy sinh chút sợ hãi đối với anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT