Edit: Hiền 
Trước Tết, mẹ Quý từ thủ đô trở về, hiếm hoi gọi điện thoại cho Quý Hoài và Điền Tĩnh, bảo họ về nhà ăn Tết, giọng điệu còn rất nhiệt tình, trông trạng thái có vẻ khá tốt.
Mẹ Điền vừa nghe tin mẹ Quý, lông mày nhíu chặt: "Mẹ chồng con sợ là cái hố không đáy, mấy năm nay hai vợ chồng con mới đỡ được chút, nếu cứ chữa bệnh như kiểu bà ấy thì hai đứa có núi vàng núi bạc cũng không chịu nổi đâu. Chữa bệnh cũng không phải chữa kiểu đó."
Bà ấy không có ý kiến về việc bán nhà, trước mặt sinh tử, khát vọng sống của mỗi người đều mạnh mẽ, nhưng cách làm của mẹ Quý, bà ấy thật sự không thể đồng tình.
Cùng là cha mẹ, cũng có con cái, sau này con cái cũng có cuộc sống của con cái, thật không biết đối phương nghĩ gì nữa.
"Mẹ đừng suy nghĩ nhiều quá, chắc mẹ chồng con sẽ không đến tìm chúng con đòi tiền đâu. Tiền của Quý Hoài đều ở chỗ con, con có chừng mực." Điền Tĩnh an ủi mẹ Điền.
Thực tế, từ trước đến nay cô cũng không quản mẹ Quý, Quý Hoài nếu nói cho cô biết tình hình gần đây, cô sẽ nghe, nếu không thì coi như không biết. Mẹ Quý ôm mấy triệu tệ, ung dung tự tại, ở bệnh viện còn thuê người chăm sóc, không cần họ nhúng tay vào, cô lo lắng cho đối phương làm gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play