Edit: Trúc Linh
Từ Hâm ngẩng đầu nhìn xung quanh, trong lòng càng thêm căng thẳng: "Có khi nào nó rơi từ trên cây xuống không?"
Cô thật sự quá đáng yêu, trong ánh mắt Quý Hoài đầy vẻ cưng chiều. Anh hơi cúi xuống, ôm cô bế lên. Cô lập tức vòng chân quanh eo anh, để anh vững vàng cõng đi: "Khu này là khu du lịch rồi, làm gì dễ gặp rắn như vậy? Đồ ngốc này!"
Từ Hâm tựa đầu lên vai anh, lười biếng bám vào người anh vẫn còn chút e dè nhìn rừng cây xung quanh. Ngọn núi lớn nhường ấy, có rắn cũng đâu phải chuyện lạ.
Quý Hoài vốn đã quen nuông chiều cô, bên anh cô luôn được nâng niu trong lòng bàn tay. Từ thời cấp ba, anh đã công khai thiên vị cô, cưng chiều cô đến tận trời.
Giờ thì hay rồi, đi được nửa đường đã được anh bế lên, thỉnh thoảng thấy cây cỏ gì đặc biệt, anh còn chậm bước để cô ngắm nghía. Giữa đường cô đòi xuống, anh cũng không cho.
Quý Hoài: "Em nhẹ lắm, bế hai người như em cũng chẳng vấn đề gì."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play