Edit: Đan
Ngày hôm sau.
Tô Tĩnh bị con gái đánh thức, nhưng tối hôm qua cô ngủ rất ngon giấc, Tô Tĩnh bế con bé lên dỗ dành, còn chọc cho con bé cười khanh khách.
“Ê a ê a…” Đứa nhỏ nhìn mẹ mình, nhẹ nhàng chuyển động đầu lưỡi nho nhỏ, ê ê a a nói chuyện.
“Uống sữa nào.” Tô Tĩnh vừa cười vừa lắc lắc bình sữa, tay kia rút một tờ khăn giấy ra, nhẹ nhàng lót ở dưới cằm con gái. Đứa nhỏ cử động cánh tay, muốn giữ lấy mẹ.
Tô Tĩnh cho con uống sữa, Quý Hoài cũng đã rời giường đi vào nhà vệ sinh, không quá lâu sau, anh vừa đánh răng vừa bước ra ngoài, giọng nói không rõ ràng: “Lát nữa anh sẽ đến công ty, có khả năng là buổi trưa sẽ không về ăn cơm. Lát nữa chị Lý sẽ qua đây nấu cơm, em muốn ăn gì thì cứ đặt siêu thị mang đồ đến rồi bảo chị ấy làm, không thì cứ bảo anh cũng được. Anh sẽ tranh thủ chút thời gian đế bảo siêu thị mang nguyên liệu nấu ăn đến.”
“Để em tự xem tự bảo là được rồi, anh đi làm đi.” Tô Tĩnh gật đầu, thấy con gái đã uống sữa no nê rồi thì đặt bình sữa sang bên cạnh, dịu dàng lau miệng cho con bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT