Tô Vân Tư đã dưỡng thương ở nhà Mạnh Nam hai ngày, nhà cậu ở ngay bên cạnh, nhưng cậu chưa một lần quay về. Chỉ là đôi khi đang làm bài tập, cậu sẽ nhìn ra ngoài cửa sổ một lúc.
Mỗi ngày cậu đều dậy rất sớm, dựa vào bàn học, có thể nhìn thấy bố lái xe rời khỏi ngõ Lê Hoa, đi về phía nhà máy ở ngoại ô thành phố. Mẹ cậu có lẽ cũng đi cùng, trong nhà luôn trống trải, cửa sổ đóng chặt, rèm kéo kín, tối tăm, rất ngột ngạt.
Nhưng nhà Mạnh Nam thì khác. Anh là người rất biết thưởng thức cuộc sống, trong phòng khách cứ vài ngày lại có một bó hoa mới, ban công trồng đầy hoa violet và những cây cỏ lá dẻo mềm màu hồng. Phòng ngủ chính và phòng khách đều có cửa sổ lớn cao từ sàn đến trần, ánh nắng chiếu vào, ấm áp và rực rỡ.
Đôi khi Tô Vân Tư ngồi làm bài trên bàn làm việc, đôi khi lại ngồi trên tấm thảm mềm trong phòng khách tựa vào ghế sofa đọc sách. Mạnh Nam thỉnh thoảng lại lên xem cậu, mang cho cậu một hộp bánh quy, hoặc dùng giỏ hoa tre trong tiệm, lót giấy thấm dầu bên trong rồi đặt vài chiếc bánh sừng bò vào đó.
Đầu bút sột soạt trên mặt giấy phẳng phiu, để lại từng hàng chữ số ngay ngắn đẹp đẽ. Tính toán được một nửa, tốc độ lại chậm lại.
Hai ngày nay Tô Vân Tư luôn mất tập trung.
Cậu luôn nghi ngờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT