Tô Vân Tư khựng lại một chút, còn chưa kịp nói gì thì một bà lão gần đó đi qua, liếc nhìn Mạnh Nam rồi lại liếc sang Vân Tư, bà tốt bụng khuyên nhủ: "Trẻ con không thể dạy dỗ bằng cách đè nén được đâu! Chàng trai à, nếu cứ như vậy, sau này đứa nhỏ sớm muộn gì cũng sẽ xa lánh cậu, nghiêm trọng hơn là thằng bé sẽ mất tự tin đấy!"
"Tôi thấy đứa nhỏ này ngoan lắm mà... cậu cứ mắng nó như thế, nó sẽ buồn lắm đấy!"
Khi không cười, khuôn mặt của Mạnh Nam trông rất dữ tợn, bà lão đi ngang qua không nghe rõ anh nói gì, chỉ nghe thấy anh mắng đứa trẻ là ngốc, mặt mày còn rất nghiêm nghị.
Có vẻ ngay cả người qua đường cũng vô thức bênh vực Tô Vân Tư, cậu rất hợp với hình ảnh một học sinh tốt trong lòng mọi người, còn chuyện cậu ta đánh giáo viên chủ nhiệm vài ngày trước thì dù có nói ra cũng chẳng ai tin.
Tô Vân Tư nhìn Mạnh Nam với vẻ muốn nói lại thôi, tâm trạng bỗng nhiên có chút vui vẻ, nhưng mặt không thể hiện ra, quay đầu nói với bà lão: "Bà ơi, bà hiểu lầm rồi. Đúng là cháu đã làm sai, bị mắng là phải ạ."
Thấy bà lão vẫn còn nhíu mày, Tô Vân Tư đứng dậy, chân thành cười nói: "Cảm ơn bà. Bà ngồi ở đâu ạ, cháu sẽ đưa bà đến đó, ở đây đông người, cẩn thận kẻo bị chen lấn."
Bà lão chống gậy ngẩng đầu nhìn cậu, một lúc sau mới ra hiệu cho Tô Vân Tư cúi xuống nghe bà nói. Tô Vân Tư ngoan ngoãn cúi xuống gần bà, ánh mắt lại rơi vào Mạnh Nam phía đối diện, và chạm mắt với anh một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play