Đêm hôm khuya khoắt uống say, người choáng váng được đưa về nhà, ngay cả tiếng ho khan của lão bộc sát vách cũng không thể kinh động tới giấc mộng đẹp của Ứng Tiểu Mãn.
Ngủ đến sáng sớm ngày thứ hai, nàng vẫn tỉnh như thường lệ, che che miệng ngáp một cái, lười biếng ngồi dậy rửa mặt, bị lão nương lải nhải.
Bất luận bà có nhắc nhở như thế nào, Ứng Tiểu Mãn chỉ cong mắt cười.
Căn viện bên phải ngõ Hà Đồng này trước đây bị chiếm dụng làm cứ điểm truyền tin tức, không biết bao nhiêu người đã tới, không thể không đề phòng. Họ không nói nhiều lời, lập tức dọn đi.
Cùng ngày họ liền thu dọn đồ đổi chỗ, Ứng gia chuyển đến viện bên trái, Tùy Miểu dẫn năm hảo thủ Yến gia dọn sang bên phải.
Nghĩa mẫu nhớ tới lão bộc sống trong tiểu viện Tây Bắc, dặn dò Ứng Tiểu Mãn: "Con đem thêm một bát thuốc hầm trên bếp chia cho lão nhân gia đi, người già có bệnh phải trị sớm mới tốt. Kéo dài chỉ làm mệt người.."
Khi nàng đưa tới tiểu viện, lão bộc vẫn dùng đôi mắt đục ngầu kia quan sát Ứng Tiểu Mãn từ trên xuống dưới, gân cổ họng kêu ầm ầm: "Chuyện gì vậy? Sao lại đổi người ở nhà ta?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT