Ứng Tiểu Mãn bị dẫn tới phòng thu chi của Phương chưởng quỹ trên lầu ba. Xuyên qua rất nhiều các tử được bố trí tinh xảo, cuối cùng đến một căn phòng nhỏ ở phía Bắc, bởi vì nó nằm ở góc phòng nên hình dáng căn phòng cũng không vuông vức, thoạt nhìn có chút chật chội.
Bốn gã cấm quân cảnh giác gác bốn góc, hai gã trướng phòng dẫn Ứng Tiểu Mãn vòng qua bình phong đặt ở trong phòng.
"Tiểu nương tử mời qua bên này, coi chừng đừng làm đổ sổ sách trên bàn Phương chưởng quỹ. Đây là gian phòng Phương chưởng quỹ dùng để tính sổ sách, là nơi làm ăn riêng tư, xưa nay không thích người ngoài tiến vào. Ài, hôm nay dẫn tiểu nương tử vào, tiểu nhân đã phải nhận hết trách nhiệm rồi."
Yến Thất bước chậm rãi quanh phòng, ánh mắt lướt qua từng thứ. Đi đến trước bàn Phương chưởng quỹ đang cố ý dặn dò "Chớ đụng" lần lượt kiểm tra.
Bàn tính, thẻ tính, sổ sách, giấy trắng, sách trên bàn, lần lượt đụng chạm, xác định cũng không có gì khác thường, hắn lại đặt về chỗ cũ. Một lát sau, hắn khẽ ồ một tiếng, giơ chén trà lên, lắc lắc dưới ánh mặt trời. Trong chén trà không có trà cũ, mà là nửa chén sữa dê. Người tuổi cao thích uống sữa dê tuy rằng hiếm thấy nhưng cũng không tính là phạm pháp hay phạm tội, hắn vẫn đặt chén trà lại chỗ cũ.
Bức bình phong thêu đặt ở giữa phòng, ngăn cách gian ngoài và gian trong. Lúc này sau tấm bình phong có bóng người lắc lư. Ứng Tiểu Mãn đang cầm cái nồi nhỏ, bên trong đã từng chứa một vũng nước bạc... Hiện giờ lại lạnh đến mức biến thành một cục bạc lớn.
Nàng cầm xẻng sắt nhỏ vất vả xúc bạc từ đáy nồi ra, ước lượng một chút. Quả thật chừng ba mươi lượng, hẳn là thỏi bạc di vật của nghĩa phụ nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT