A Chức không biết đã vào phòng phía Tây từ lúc nào, lúc nàng trở về thì thấy cô bé đang ghé vào bên giường, ngạc nhiên kêu: "A tỷ, huynh ấy tỉnh rồi! Mắt huynh ấy mở ra rồi."
Ứng Tiểu Mãn ngồi ở bên giường, cúi đầu đánh giá nửa ngày, buồn bực hỏi A Chức, "Hắn tỉnh bao giờ?"
A Chức gấp đến độ khoa tay múa chân, "Vừa rồi muội ngã một cái, huynh ấy liền tỉnh rồi. A tỷ nhìn xem, a tỷ nhìn xem!" Để chứng thực mình không nói dối, thân thể nhỏ nhắn của A Chức bổ nhào về phía giường, lại ngã nhão lên ngực nam nhân trên giường, mạnh mẽ đè xuống khiến hắn phải rên lên một tiếng.
Ứng Tiểu Mãn: "..."
Ứng Tiểu Mãn vội vàng ôm A Chức xuống giường, cúi người nhìn gần, người mê man nhiều ngày rốt cục cũng chậm rãi mở mắt ra. Quả nhiên là mắt hai mí.
Đôi mắt đào hoa trời sinh, đuôi mắt hơi nhếch lên, hai con ngươi mờ mịt như đọng lại sương mù của cơn mưa xuân tháng Ba ở Kinh thành.
Ứng Tiểu Mãn ôm A Chức ngồi bên giường, hai người mở to bốn con mắt đen láy, nín thở chờ đợi. Đợi một lúc lâu, người kia vẫn không hề có động tĩnh gì, chỉ có mở mắt ra, sự thật đã thanh tỉnh, cứ nhìn chằm chằm như vậy, cũng không biết có thể thấy rõ cảnh tượng trước mắt hay không.
Thật lâu sau, Ứng Tiểu Mãn chần chờ phất phất tay trái phải trước mặt hắn: "Thấy được không?"
Nam nhân rốt cuộc cũng chớp chớp mắt. Môi mấp máy vài lần lại chỉ phát ra tiếng thở yếu ớt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT