Ứng Tiểu Mãn dẫn A Chức đi dạo một vòng ở Đại Hùng Bảo Điện. Đại điện rộng rãi nguy nga trang nghiêm, Bồ Tát kim thân bi thương thiện mục. Tiểu nha đầu ngửa đầu nhìn, nửa ngày cũng không khép miệng lại được. "Oa ~ "
Ứng Tiểu Mãn dẫn cô bé đi dâng hương.
Yến Dung Thời, lấy mặt và giọng nói của Thất Lang, lời nói thật ra rất có đạo lý.
Cả nhà vừa mới gặp đại nạn, nàng đã đến chùa, vì sao không vào điện dâng hương, cầu bình an trước Phật?
Trong Đại Hùng bảo điện có đầy tín nam tín nữ đang quỳ, mấy trăm bồ đoàn rải rác khắp nơi. Sau Phật điện trang nghiêm, rất nhiều hòa thượng đang niệm kinh buổi sáng, tiếng cá gỗ xen lẫn tiếng niệm kinh truyền vào tai. Nỗi lòng bất an trôi nổi trong không trung dường như cũng được xoa dịu trong làn hương khói lượn lờ của Phật điện.
Ứng Tiểu Mãn cũng không phải là người có tâm tư phức tạp. Kinh thành quá phức tạp, người ở kinh thành cũng quá phức tạp, nhưng với Ứng Tiểu Mãn mà nói, nàng vốn lớn lên ở bờ Hán Thủy, tám tuổi đã theo nghĩa phụ vào núi săn bắn. Chuyến đi kinh thành lần này, nàng cũng không mong cầu gì nhiều. Nếu chuyện báo thù cho nghĩa phụ không được, Ứng gia tính rời kinh, nàng vẫn không cầu gì nhiều như cũ.
Cầm cao hương được đốt trong tay A Chức, nàng quỳ song song ở giữa phía sau một loạt bồ đoàn, giơ cao qua trán, thành kính vái ba vái trước Phật, trong lòng mặc niệm cầu khẩn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play