Ứng Tiểu Mãn kéo vạt váy, chạy suốt cả một đoạn đường dài khiến người qua đường không ngừng ngoái đầu nhìn. Cũng may sắc trời đã tối, người chạy lại nhanh, không đợi người qua đường thấy rõ ràng thì đã vụt qua trong nháy mắt.
Mãi đến khi chạy tới đầu ngõ của Thất cử nhân, cỏ cây xanh um, tảng đá xanh lót đường, hẻm nhỏ thanh u xuất hiện trước mặt, rốt cuộc nàng cũng chậm bước chân lại.
Một hơi chạy năm sáu dặm đường, phổi thiếu chút nữa bị tức nổ cũng khôi phục như bình thường.
"Đồ lừa đảo, chẳng nói được câu nào thật! Bênh vực người nhà mình, còn dụ ta đến quán trà, vòng vo mãi cuối cùng vẫn lừa ta! Cái gì mà chỉ được chọn một trong hai? Ta sẽ không vì tên lừa đảo đó mà từ bỏ việc báo thù cho cha đâu!"
Ứng Tiểu Mãn vừa mắng vừa vào trong nhà.
A Chức đã ngủ, chính phòng mở nửa cánh cửa sổ.
"Nha nhi đã về rồi à? Ồ." Nghĩa mẫu ngẩn ra: "Hôm nay không phải con đã hẹn với Thất Lang sao, sao lại tức giận trở về rồi?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT