Nhạn Nhị Lang nói tiếp sang chuyện khác, "Vị kia của ngõ Trường Nhạc, nhìn qua vẻ ngoài có vẻ khéo léo, thường xuyên mỉm cười, dáng vẻ tao nhã dễ nói chuyện. Ha ha, ngoài mềm trong cứng, ngoài nóng trong lạnh. Ta nghĩ Ứng tiểu nương tử cũng cảm nhận được, ngẫm lại vì sao hai người lại đường ai nấy đi xem? Còn ta thì khác!"
Nhạn Nhị Lang giơ tay chỉ mình, cố ý thu vẻ phóng đãng vẫn đang toát ra lại, người không đứng đắn dựa vào trên cành cây, lười biếng cười nói: "Nhạn Nhị Lang ta tính tình thật thà! Trong ngoài nhất quán, nhìn lạnh, thì lạnh thật. Nhìn nóng, thì bên trong còn nóng hơn!"
"Hiện giờ ta thật lòng với Ứng tiểu nương tử. Chỉ cần Ứng tiểu nương tử nguyện ý cho ta một cơ hội, ta và nàng ở chung một đoạn thời gian, nàng sẽ hiểu rõ con người của Nhạn Dực Hành ta, những chỗ tốt khi ở bên cạnh ta thì ta không thể hứa trước được, nhưng về chi phí ăn mặc, sinh hoạt, đi lại, tất nhiên sẽ khiến nàng cảm thấy thoải mái, ở kinh thành nàng có ta che chở, cả nhà nàng chỉ cần hiên ngang mà đi."
Ứng Tiểu Mãn càng nghe lòng càng nghẹn, nghẹn đến khó chịu.
Đồ của Yến Thất để lại trong sương phòng đều bị nàng tức giận ném ra cửa. Mỗi khi chợt thấy Thất Lang, hốc mắt liền chua xót. Nhưng mãi đến khi Nhạn Nhị Lang nói rõ ra "Nhớ lại vì sao hai người lại đường ai nấy đi ", nàng mới bất giác mà nghĩ, bọn họ đã tách ra thật rồi sao? Đường ai nấy đi rồi ư?
"Nói hươu nói vượn!"
Nhạn Nhị Lang thao thao bất tuyệt một hồi, Ứng Tiểu Mãn vừa vặn tỉnh táo lại, giận dữ mắng một câu khiến Nhạn Nhị Lang đang định rèn sắt khi còn nóng sửng sốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT