Chạng vạng tối hôm đó, khi nàng ra cửa thì tâm tình sa sút, tiếng bước chân cũng kéo theo hai chữ "Trầm trọng", khi trở về thì lại ngâm nga một ca khúc nhẹ nhàng, trong tiếng đẩy cửa cũng nghe ra vẻ vui sướng.
Nghĩa mẫu lo lắng cho nữ nhi, đêm hôm khuya khoắt không ngủ, vừa thêu thùa may vá vừa đợi ở cửa. Bà liếc mắt một cái liền ngạc nhiên nói: "Đã xảy ra chuyện vui gì thế? Xem con vui vẻ chưa kìa."
Ứng Tiểu Mãn ngồi bên giường, vô cùng vui vẻ nói, "Nương, con tìm được cách báo thù rồi, có thể trả được thù rồi."
"Ừm." Nghĩa mẫu ôn hòa đáp.
Hai tháng này, bà đã nghe những lời tương tự mấy chục lần, sớm đã nghe đến tê dại, giờ chỉ nghe tai này lọt tai kia. “Lần này định đi khi nào? Con có đi cùng với Thất Lang không?”
"Gần đây Thất Lang bận rộn, cơ hội báo thù khó có được, con không đợi huynh ấy nữa." Ánh mắt Ứng Tiểu Mãn sáng lấp lánh: “Đêm nay con sẽ đi đợi cơ hội.”
"Một ngày chạy tới chạy lui đi ra ngoài biết bao nhiêu chuyến rồi?" Nghĩa mẫu vừa tức giận vừa lo lắng: "Đêm hôm khuya khoắt con ra khỏi cửa. Nha nhi à, một đứa trẻ như con không mệt chút nào sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play