Năm ngày sau, đêm khuya, Thất Lang lặng yên trở về ngõ Thất Cử Nhân.
Trong bóng đêm u tĩnh, hắn nhẹ giọng hỏi hai hán tử thủ vệ, "Gần đây mọi việc Ứng gia có chuyện gì không? Có ai tới cửa gây sự không?"
Vẻ mặt hai hán tử rối rắm, "Gần đây Ứng gia đều tốt cả. Không ai tới cửa gây sự."
Chỉ có Tiểu Mãn nương tử vô thanh vô tức biến mất cả ngày, khi trở về vô cùng vui vẻ lau chùi móng vuốt suốt cả đêm... Đây đã là chuyện của bốn ngày trước, ngoài ra thì tất cả đều tốt.
Không đợi bọn họ nghĩ xong có nên hồi bẩm lại hay không, Thất Lang đã yên lòng, đẩy cửa viện ra.
Đêm hôm khuya khoắt, Ứng Tiểu Mãn còn chưa ngủ. Tinh thần nàng so với lúc mới dọn nhà còn tốt hơn, ngọn đèn chiếu sáng treo ở chỗ cao trên cành cây, nàng ngồi ở dưới tàng cây, vùi đầu chuyên chú vẽ.
Ngay khi cửa viện vang lên tiếng động khẽ, Ứng Tiểu Mãn nghe tiếng ngẩng đầu lên, lập tức mừng rỡ buông bút, xách váy chạy chậm đến đón: "Thất Lang đã về rồi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT