Mặt trời mùa xuân chậm rãi nhô lên cao, từ phía đông mọc lên tới đỉnh đầu.
Hôm nay hai người ngồi chờ cũng không có thu hoạch gì, kẻ thù không xuất hiện ở đầu ngõ Trường Nhạc vào giờ Thìn. Ứng Tiểu Mãn ngồi chờ nửa ngày, chỉ thấy Yến Bát Lang mặc quan bào màu đỏ đi ra ngoài.
"Bát Lang cũng nhậm chức ở Đại Lý tự." Yến Thất tựa vào cửa ngõ bên cạnh. Hắn cao lớn, gần như ngang hàng với tường nhà bên, tư thái nhàn nhã nhổ từng cọng cỏ từ đầu tường nhà bên xuống: "Năm trước hắn vừa mới thăng nhiệm làm Đại Lý tự chính, giám lĩnh mấy vị Đại Lý tự thừa xử án phán định mọi việc, công việc rất nặng nề."
"Thoạt nhìn hắn có vẻ không mấy vui vẻ."
"Sao nàng nhìn ra được hắn không vui?"
Ứng Tiểu Mãn kéo khóe miệng của mình xuống, lại kéo khóe mắt xuống, lộ ra tròng trắng, "Cái biểu tình này sao có thể gọi là vui vẻ được? Ta thấy vị Yến Bát Lang này vì công vụ quá mệt mỏi, oán khí nặng nề, tuổi còn trẻ mà đã lộ ra khổ tướng."
Mấy bà dì trước kia của nàng ở trong thôn sống qua những ngày tháng khổ cực, chính là cái kiểu khổ tướng cả ngày rũ khóe mắt và khóe miệng xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play