Sáng sớm hôm sau, hai mẹ con không bàn thêm gì về chuyện hôn sự, chỉ quyết tâm dồn sức vào việc dọn nhà vì đây đã là chuyện không thể chậm trễ được nữa.
Ứng Tiểu Mãn dậy từ sớm, vừa để lo liệu những việc vặt trước khi chuyển nhà, vừa để tránh mặt Nhạn Nhị Lang. Chuyện chuyển nhà là chuyện lớn, sáng sớm nàng đã đến cửa hiệu xe ngựa thuê xe. Nàng cắn răng lấy ra nửa quan tiền, thuê hai chiếc xe la khỏe mạnh, hẹn sáng mai đến nhà.
Xong việc, nàng tiếp tục giải quyết chuyện khác. Thương tích ở tay trái của Thất Lang chưa lành mà thuốc đắp ngoài da trong nhà chỉ còn vài gói, e rằng không đủ. Rời khỏi hiệu xe, nàng tiện đường đến nhà Lý lang trung ở ven sông.
Lý lang trung đang khám bệnh tại gia, vừa thấy tiểu cô nương Ứng gia ăn mặc giản dị bước vào, ông ngạc nhiên hỏi: “Chẳng lẽ bệnh chóng mặt của mẫu thân ngươi lại tái phát à?”
Ứng Tiểu Mãn lễ phép đáp: “Không phải cho mẫu thân ta mà cho người khác trong nhà. Nhà ta sắp chuyển đi trong hai ngày tới, thấy thuốc của người rất hiệu nghiệm nên đến xin thêm năm gói thuốc đắp ngoài da.”
Lý lang trung cau mày: “Người đó sao còn ở nhà ngươi sao? Không phải đã nói khi chuyển nhà thì đuổi đi rồi sao?”
Ứng Tiểu Mãn thành thật đáp: “Ta không định đuổi nữa. Chuyển nhà xong, hắn sẽ theo nhà ta về chỗ mới.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT