Sắp chuyển nhà, nghĩa mẫu và Ứng Tiểu Mãn dẫn A Chức, ba người đi từ nhà này đến nhà kia để từ biệt hàng xóm, thu rất nhiều nước mắt nuối tiếc, giỏ trúc đầy trứng gà đỏ và vải mỏng cùng với những lời chúc mừng dọn về nhà mới.
Dương thẩm mang mười quả trứng gà nhà mình tích góp được đưa tới cửa Ứng gia: "Dọn nhà là chuyện tốt, ta thấy Tiểu Mãn nhà tỷ là người giỏi giang. A Chức sống với hai người, tiểu nha đầu sau đại nạn lại có đại phúc khí."
Nghĩa mẫu cất trứng gà đi cảm ơn, "Vẫn là phải mang A Chức đến mộ phần tẩu tử Từ gia bái một lần. Chờ sau khi chuyển nhà, đi nghĩa trang ngoài thành sẽ càng không tiện."
Ngoài thành, quả thực là một nơi xa xôi.
Người vào kinh kiếm sống ở nơi khác nhiều, ở kinh thành không nơi nương tựa, người qua đời một mình cũng nhiều. Vốn dĩ Lậu Trạch Viên là một mảnh đất hoang vô chủ ở ngoài thành, bị triều đình bao quanh mười mẫu đất, lương dân không có quê quán có thể được tám thước đến đây an táng dung thân.
"Nơi đó âm khí nặng lắm." Trong lòng Dương thẩm vẫn còn sợ hãi, "Lần trước đưa tang quan tài gỗ, láng giềng dẫn A Chức đi một chuyến, A Chức nôn đến chết đi sống lại, ta cũng rất không thoải mái, nghe nói Ứng tẩu tử trở về còn bị choáng váng nhỉ? Sẽ không bị âm sát khí ảnh hưởng chứ. Vẫn là nam đinh dương khí vượng đi theo xe thì tốt hơn."
Người đương gia Dương gia bệnh nặng nằm liệt trên giường, ngõ Đồng La đều biết gốc gác, Dương tẩu tử nói, "Bằng không, gọi tiểu tử nhà ta đi theo. Chỉ là tuổi nó còn nhỏ chút...Năm nay mới mười ba, người gầy như khỉ ốm, cái đầu còn không cao bằng Ứng Tiểu Mãn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT