Gió nhẹ khẽ lay động cành hoa, mấy cánh hoa màu hồng rơi vào giữa tóc của Ứng Tiểu Mãn. Nàng khó khăn lấy lại tinh thần từ trong con số "ba mươi sáu" làm người ta khiếp sợ này.
"Huynh hiểu nhiều chuyện ở kinh thành thật đấy." Nàng chân tâm thật ý cảm thán: "Ông chủ quán trà bên cầu Động Minh cũng hiểu nhiều, nhưng ta hỏi Yến gia ngõ Trường Nhạc thì hắn lại ấp úng không muốn nhiều lời, sợ gây phiền phức."
"Thật ra không có gì đáng nói, đại tộc trong kinh thành đều không khác nhau là mấy." Lang quân Tây ốc đưa tay phủi cánh hoa trên đầu vai, "Cửa đã mở rồi, không vào sao?"
Ứng Tiểu Mãn cất chìa khóa, đón lấy cành hoa đào. 
"Đúng rồi, trước đó ta nghe nói nhà huynh cách hẻm Thất Cử Nhân này không xa à?"
Nàng là người đầu tiên tiến vào cửa, vừa đi vừa hỏi, "Từ đầu hẻm đã có thể trông thấy sao? Vạn nhất bị người xấu trong nhà nhìn thấy thì làm sao bây giờ?"
Hai người trước sau tiến vào viện tử, lang quân Tây ốc nói, "Nhìn thấy, cách xa, không ngại."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play