Trong đại sảnh của quán trọ, đèn đuốc sáng trưng, ánh sáng hắt ra ngoài cửa sổ.
Giữa màn mưa che phủ trời đất, Yến Dung Thời và Nhạn Nhị Lang ngồi đối diện nhau hai bên án dài, đã tranh cãi được một lúc lâu.
“Không gấp rút bắt Thịnh lão tặc? Ý ngươi là gì đây?”
Nhạn Nhị Lang đập mạnh xuống án dài, âm thanh vang dội: “Ngươi thả tặc nhân đi, mất cả nhân chứng. Thân phận của Tiểu Mãn ai mà biết có phải do Thịnh lão tặc bịa đặt để thoát thân không? Ngươi định vì tình riêng mà làm hỏng việc công, dễ dàng bỏ qua sao? Còn vết thương trên vai ta, chẳng lẽ cứ để vậy không tính à?”
Yến Dung Thời ung dung ngồi nghe, không hề bị lay động. Nghe xong, hắn chỉ hỏi lại: “Thịnh Phú Quý có dính líu đến tử sĩ của Dư Khánh Lâu, trên người có hiềm nghi làm gian tế. Ngươi muốn điều tra đến cùng, kéo cả Tiểu Mãn vào hay sao?”
Nhạn Nhị Lang lập tức ngậm miệng.
Yến Dung Thời nói tiếp: “Thịnh Phú Quý là một trong ba phạm nhân bị Điện tiền ty truy bắt. Việc này đã giao cho Đô Ngự Hầu điện tiền ty phụ trách, tốt nhất ngươi đừng nhúng tay vào. Cùng là đồng liêu trong cấm quân, tranh công là điều cấm kỵ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT