Đến khi cả hai nói chuyện thỏa thuê, mặt trời đã lên đến đỉnh đầu. Hàn lão ngẩng đầu nhìn sắc trời, mỉm cười cầm lấy một tờ canh thiếp, đẩy về phía nghĩa mẫu, giữ lại một tờ khác, sau đó đứng dậy cáo từ.
“Lão phu sẽ đến một ngôi chùa hương khói thịnh vượng, đặt hai tờ canh thiếp trước Phật, hợp bát tự xong sẽ quay lại dâng lễ nạp cát.”
Nghĩa mẫu lịch sự tiễn ông ra tận cửa: “Ta báo để Hàn lão biết, cuối tháng tám nhà ta phải về quê, đi tảo mộ cho cha Tiểu Mãn. Mùa xuân sang năm mới trở lại kinh thành.”
“Thất Lang đã từng nói qua rồi.” Hàn lão vuốt râu cười: “Không sao cả.”
Thế nào là không sao, nghĩa mẫu nghe không hiểu. Dù sao bà cũng đã thông báo, tránh việc Ứng gia rời kinh, lão nhân gia lại phí công đi một chuyến đường xa.
Buổi sáng hôm Hàn lão đến nhà, cửa tiểu viện của Ứng gia từ đầu đến cuối đều mở rộng. Lễ vật mang đến chất đầy trong sân, không đủ chỗ, lần lượt xếp ra cả bên ngoài.
Đến khi nghĩa mẫu tiễn khách ra ngoài, bất ngờ phát hiện, khu vực quanh tiểu viện vốn yên tĩnh nay đã vây kín ba lớp trong, ba lớp ngoài, đen nghịt người là người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play