Đêm đó, đợi sau khi Diêu Trường An ngủ say, Kỷ Khinh Chu lập tức tìm đến Quả Tử.
Từ sau khi Tiểu Sơn vào Thận Hình Ti, Quả Tử vẫn luôn bất an, lúc này chỉ mới qua hai ngày, gương mặt nhỏ nhắn của nó lại gầy đi trông thấy, cả người tiều tụy hẳn đi.
“Năm nay ngươi bao nhiêu tuổi rồi?” Kỷ Khinh Chu đưa cho nó một ly trà rồi hỏi.
“Mười bốn ạ.” Quả Tử máy móc nâng ly trà uống một ngụm, sau đó căng thẳng nhìn Kỷ Khinh Chu: “Kỷ công công ơi, có phải ngươi nghĩ được cách để cứu Tiểu Sơn ca rồi phải không? Ta có thể giúp gì không?”
Kỷ Khinh Chu nhếch môi nở nụ cười, y đưa tay nhéo cánh tay của Quả Tử, Quả Tử cảm nhận được sự thân thiết của y nên nó cũng thả lỏng được một chút.
“Ta nghe bọn họ nói cứu Tiểu Sơn ca khó lắm, suy nghĩ của ta quá đơn giản.” Quả Tử đỏ mặt nói: “Ta cứ cho rằng không khó đến vậy… Kỷ công công ơi, ta nên làm gì bây giờ?”
Kỷ Khinh Chu đưa tay khoác lên vai của Quả Tử, giọng nói y trở nên ôn tồn: “Nếu ta nói ta có thể cứu hắn ta, ngươi có tin ta không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT