“Từ trước đến nay người ta vẫn luôn tuân theo quy củ đó, sao người khác chịu được mà ngươi lại không chịu được?” Chủ sự cãi cùn: “Dù sao ngươi cũng đã đoạn tử tuyệt tôn rồi, uống thêm một thang thuốc thì có sao?”
Kỷ Khinh Chu hít sâu một hơi, nén cảm giác khó chịu trong lồng ngực, y lạnh lùng nói: “Uống thêm một thang thuốc thì không sao… nhưng chính ngươi đã nhắc đến quy định trước. Không lý nào người của lại bộ các ngươi nói được, mà người của Nội Thị ty chúng ta lại không nói được!”
Các nội thị đứng vây xem đang phẫn nộ vì câu nói “đoạn tử tuyệt tôn” vừa rồi của tên chủ sự kia, sau khi nghe lời nói của Kỷ Khinh Chu, họ đã nảy sinh lòng căm phẫn có chung một kẻ địch, đồng thanh reo hò.
Sắc mặt chủ sự hết sức khó coi, thẹn quá hóa giận nói: “Nói tới nói lui chẳng qua là không muốn uống thuốc mà thôi, chẳng lẽ ngươi cũng giống tên cẩu nô tài làm ô uế chốn cung đình kia à, có phải lang chạ với nam nhân nào không đàng hoàng rồi mang thai nên giờ mới giãy nảy không dám uống?”
Kỷ Khinh Chu vẫn luôn kiềm chế cảm xúc, giờ phút này nghe hắn ta nói năng vô lễ, không chỉ vu khống y mà còn làm nhục Tiểu Sơn. Lập tức máu nóng lên não, y giơ tay muốn đấm hắn ta một cú. Tuy nhiên lúc này y đã kiệt sức, bàn tay giơ lên chưa kịp vung ra đã bị người khác ngăn lại.
“Kỷ tiểu công tử nóng tính thật.” Người vừa đến giọng nói mang theo ý cười.
Kỷ Khinh Chu quay đầu, nhìn thấy Tần Tranh tươi cười nháy mắt với y.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play