Kể từ khi xuyên đến đây, Kỷ Khinh Chu chưa từng thấy tiểu Hoàng Đế quấy phá lần nào.
Mặc dù được nuông chiều từ bé nhưng Lý Tùng không có tật xấu gì, tính nết dễ chịu, tướng mạo cũng đáng yêu nên rất khó để mọi người ghét cậu bé. Mãi đến hôm nay, cuối cùng Kỷ Khinh Chu cũng biết được một bộ mặt khác của tiểu Hoàng Đế nhờ đĩa thịt thỏ này.
Thân hình của cậu bé chẳng cao lớn là mấy mà tiếng khóc lại vang dội khủng khiếp, lúc khóc cậu bé còn ưỡn cổ lên, tận hồi lâu sau cũng không lấy hơi. Kỷ Khinh Chu ở bên cạnh nơm nớp lo sợ, sợ cậu bé thở không được sẽ xảy ra bất trắc gì.
“Ta đi săn thêm một con cho ngài được không?” Tần Tranh quỳ một chân ở bên cạnh dỗ dành, ôn tồn thương lượng: “Hay là săn mười con? Săn hết thỏ trong rừng về cho ngài luôn nhé?” Tiểu Hoàng Đế mải mê khóc, chẳng thèm ngó ngàng tới hắn ta.
Kỷ Khinh Chu cũng không có kinh nghiệm dỗ trẻ con nên chỉ có thể ở cạnh lúng túng nhìn.
Lý Trạm trưng vẻ mặt bình tĩnh chờ một lát, thấy đến thời cơ rồi mới lên tiếng: “Nín.”
Hắn vừa dứt lời, tiếng khóc của tiểu Hoàng Đế chợt nín bặt, sau đó ấm ức nấc lên một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT