Lý Trạm đã dậy sớm thành quen, mặc dù không cần lâm triều sớm thì trời vừa hửng sáng hắn đã tỉnh.
Hắn duỗi tay sang bên cạnh kiểm tra, không thấy tiểu Hoàng Đế đâu thì không khỏi giật mình hoảng sợ, vừa ra bên ngoài bình phong tìm thì phát hiện cậu nhóc đã chui vào lòng Kỷ Khinh Chu từ lúc nào, bấy giờ hai người một lớn một nhỏ đang ngủ ngon lành.
Tiểu Hoàng Đế đang nằm ngủ với tư thế bất nhã, một chân đạp lên cái sập bên cạnh, một chân khác thì gác lên người Kỷ Khinh Chu, cái chăn đã bị cậu bé đạp tung. Lý Trạm sợ tiểu Hoàng Đế bị cảm lạnh bèn duỗi tay kéo chăn định đắp lại cho cậu bé. Nhưng mà lúc Lý Trạm cúi người thì ánh mắt lại lơ đãng dừng lại trên khuôn mặt của thiếu niên bên cạnh.
Những khi tỉnh táo, ánh mắt của thiếu niên luôn chứa đựng đôi phần cẩn trọng, giống con thú nhỏ sẵn sàng nghênh đón nguy hiểm bất cứ lúc nào, ấy thế mà khi chìm vào giấc ngủ lại được thả lỏng, đôi lông mày giãn ra trông như là đang có một giấc mơ đẹp.
Bên ngoài truyền đến tiếng nói chuyện thầm thì, Lý Trạm vội thu hồi suy nghĩ, bước ra khỏi phòng.
Ngoài cửa phòng, Tần Tranh còn dậy sớm hơn cả hắn, vừa thấy hắn ra thì hắn ta lập tức tươi cười đi lên đón.
“Suỵt.” Lý Trạm giơ tay ở bên môi, thấp giọng nói: “Vẫn chưa tỉnh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT