“Không giống Vương gia chẳng lẽ giống ngươi?” Kỷ Khinh Chu bực dọc nói.
“Không tệ đấy, vẫn còn sức mỉa mai với ta, tốt lắm.” Đường Thứ nói xong lại giơ tay bắt mạch cho Kỷ Khinh Chu, lát sau mới nói: “Chắc tầm một chung trà nữa là ngươi thiếp đi, còn có gì muốn nói thì tranh thủ nói đi.”
Lúc này Kỷ Khinh Chu đã bị đau đến gần như lả người, nghe vậy bèn uể oải hỏi: “Di ngôn hả?”
“Đừng có nói xúi quẩy như vậy, ý của ta là... vết mổ trên bụng ngươi thích mổ ngang hay dọc? Muốn đường may nhỏ chút hay là to chút...” Đường Thứ mỉm cười tươi hỏi.
Thật ra Kỷ Khinh Chu chẳng còn tâm trạng đâu mà nói cười với hắn ta, y nghĩ ngợi rồi đột nhiên gọi: “Quả Tử... ngươi lấy giấy bút sang giúp ta, ta muốn viết thư cho Vương gia...”
“Cái này không cần thiết, cũng đâu phải là không còn gặp lại nữa.” Đường Thứ nói.
“Ngươi thì biết cái gì?” Gương mặt tái mét của Kỷ Khinh Chu nở một nụ cười mỉm, nói: “Đây là... tình thú giữa ta và Vương gia.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play