Bữa trưa là món Ý. Diệp Thiểm Thiểm vốn định ăn mì tôm xào cay, kết quả bị quản gia đổi thành món mì thanh đạm hơn. Tuy cậu không hiểu tại sao lại bị đổi món, nhưng đối với đồ ăn, cậu chưa bao giờ kén chọn, cho gì ăn nấy, vô cùng dễ nuôi.
Nếm thử miếng thịt băm rưới trên mì, mắt Diệp Thiểm Thiểm sáng lên, theo thói quen múc vài miếng vào đĩa của Cung Việt: "Anh mau nếm thử đi, ngon lắm!"
Rõ ràng cậu lại quên mất, Cung Việt sau khi mất trí nhớ mới quen biết cậu chưa đầy 24 tiếng, chưa thân thiết.
Cung Việt nhìn ánh mắt thúc giục của Diệp Thiểm Thiểm, lại nhìn miếng thịt băm dính nước sốt trong đĩa. Hắn biết rõ, trên miếng thịt còn dính nước bọt của Diệp Thiểm Thiểm, khiến Cung Việt vốn có chút bệnh sạch sẽ hơi khó xử. Nhưng đối diện với nụ cười mong đợi của Diệp Thiểm Thiểm, hắn im lặng vài giây, rồi vẫn ăn miếng thịt vào miệng.
Lặng lẽ nhai vài cái, hắn hoàn toàn không để ý mùi vị thức ăn ra sao, liền nuốt xuống. Đặt dao nĩa xuống, Cung Việt dùng khăn ăn lau khóe miệng, miễn cưỡng nhận xét: "Ừm, ngon."
"Phải không phải không, em cũng thấy ngon lắm!" Được Cung Việt đồng tình, Diệp Thiểm Thiểm cười rạng rỡ hơn, lại gắp thêm vài miếng vào đĩa Cung Việt rồi mới tiếp tục ăn.
Ăn vài miếng thức ăn dính nước bọt của Diệp Thiểm Thiểm cũng quen dần, nhanh chóng ăn hết chỗ thịt băm, Cung Việt nhìn món Ý trước mặt, đều là những món hắn gần đây — không, hẳn là món hắn thích vào bốn năm rưỡi trước. Suy nghĩ vài giây, hắn đột nhiên hỏi: "Hawke, gần đây đầu bếp ở nhà mình là ai?"
"Thưa thiếu gia, là đầu bếp người Úc, ông Brown ạ."
Cung Việt gật đầu, hiểu ra— trước khi mất trí nhớ, hắn thích món Úc. Hắn liếc nhìn Diệp Thiểm Thiểm đang cuộn mì cho vào miệng, trong lòng có chỗ nào đó khẽ rung động.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play