Sáng hôm sau, khi Diệp Thiểm Thiểm tỉnh dậy, đầu óc cậu vẫn còn hơi choáng váng. Cậu vỗ vỗ lên chiếc giường êm ái và đàn hồi bên dưới, rồi mới nhớ ra mình đã vượt núi băng rừng từ phim trường trở về thành phố B, hoàn thành cuộc di chuyển trọng đại từ vùng núi xa xôi đến đô thị phồn hoa.
Sờ lên chiếc gối mềm mại, Diệp Thiểm Thiểm bật ra tiếng cười khúc khích bí ẩn.
"Hình như tối qua mình lo Cung Việt gặp ác mộng nên đã sang ngủ cùng anh ấy... Ơ mà Cung Việt đâu rồi?"
Cậu lăn người trên giường, nhìn sang nửa bên kia thì thấy đã trống không. Lúc này, ba tiếng gõ cửa vang lên đều đặn. Diệp Thiểm Thiểm vừa nghe đã biết là quản gia, liền lên tiếng: "Mời vào."
Quản gia Hawke mặc bộ lễ phục đuôi tôm đen, bưng khay bữa sáng bước vào. Vừa vào đã bắt gặp Diệp Thiểm Thiểm nằm trên giường Cung Việt, quần áo xộc xệch, đôi mắt đỏ hoe như vừa khóc xong, đang mệt mỏi vẫy tay về phía mình.
Ông hơi khựng lại, rồi tiếp tục thản nhiên bước đến bên giường, kéo rèm cửa: "Hôm nay trời đẹp lắm, tối qua Diệp thiếu ngủ ngon không?"
Diệp Thiểm Thiểm che miệng ngáp liên tục hai cái, khóe mắt còn vương nước mắt. Nghe quản gia hỏi ngủ có ngon không, cậu gật đầu lung tung: "Ngủ ngon lắm ạ, chỉ là hình như tối qua mơ một giấc mơ dài, nhưng tỉnh dậy thì quên mất rồi."
Cố gắng nhớ lại nhưng thực sự không nhớ được gì, Diệp Thiểm Thiểm dụi dụi đôi mắt hơi sưng, rồi vén chăn xuống giường, chân trần bước trên tấm thảm len dệt tay, đi về phía phòng tắm: "Chú đợi cháu một lát, cháu đi đánh răng rồi ăn."
Vì đầu óc vẫn còn mơ màng, cậu suýt nữa thì va chân trái vào chân phải.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT