Tiêu Lẫm cứ thế chạy một mạch đến tận cửa Khương gia mới dừng lại.
Anh nhàn nhã đứng trước cổng lớn, chờ Khương Chỉ Oánh đuổi theo.
Khương Chỉ Oánh tuổi còn nhỏ, chân lại ngắn, hơn nữa còn không dám chạy quá nhanh để tránh bị người khác nghi ngờ. Vì vậy, dù Tiêu Lẫm đã kịp nghỉ ngơi một lúc, cô vẫn phải mất một hồi lâu mới chạy tới nơi.
Cố ý thở hổn hển vài hơi, cô trừng mắt nhìn Tiêu Lẫm, bất mãn hỏi:
“Cậu cướp cây trúc của tôi làm gì?”
Tiêu Lẫm cười cười:
“Chẳng cậu phải ghét con bé dở hơi kia sao? Tôi giúp cậu thoát khỏi con bé đó, chẳng phải rất tốt à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT