Khương Thế Huân đạp xe rất nhanh, chẳng mấy chốc đã chở Khương Chỉ Oánh đến trạm thu mua phế liệu.
Nhưng vừa bước vào, Khương Chỉ Oánh đã thất vọng.
Nơi này thực sự chẳng có gì đáng mong đợi, chỉ là một cái sân rộng bình thường, bên trong chất đầy những đống phế liệu lộn xộn. Trong không khí còn phảng phất một mùi lạ khó ngửi.
Bên trong trạm có hai gian nhà cũ kỹ, dưới mái hiên, một ông lão đang ngồi hút thuốc lào, từng tiếng “xoạch xoạch” vang lên đều đặn.
Lại gần hơn một chút, mùi khói thuốc nồng nặc xộc thẳng vào mũi, khiến người ta khó chịu.
Có lẽ là do không đúng thời điểm, hoặc cũng có thể vì nơi này chỉ là một trạm thu mua nhỏ ở trấn quê, nên nhìn quanh cũng chẳng thấy thứ gì đáng giá.
Chỉ có một ít sắt vụn, đồng nát, phần lớn đã bị bó lại thành từng bó hoặc nhét vào bao tải. Nhiều món đã méo mó biến dạng, nhìn không ra hình dáng ban đầu.
Ngoài ra còn có giấy phế liệu, đa phần là những hộp giấy cũ, hộp thuốc lá, vở bài tập đã viết đầy chữ. Sách cũ và báo cũ thì cực kỳ hiếm hoi.
Còn có một số đồ gỗ hỏng như bàn ghế mất chân, hoặc những mảnh gỗ vụn không rõ nguồn gốc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT