Khương Chỉ Oánh vội vàng ôm chầm lấy Đường Ngọc Lan:
“Mẹ ơi, con rất nhớ mẹ!”
Vừa nói, cô vừa lặng lẽ truyền một ít dị năng vào bụng mẹ, để bảo vệ em bé trong bụng không bị tổn thương vì cú ôm quá mạnh.
Đường Ngọc Lan ôm chặt con gái thật lâu, cảm nhận được cơ thể mềm mại, ấm áp của bảo bối trong vòng tay. Tâm trạng luôn căng thẳng như bị treo lơ lửng nay cuối cùng cũng buông xuống.
Lúc này cô mới có tâm trí nhìn kỹ con gái mình.
Vừa nhìn đã thấy hai bím tóc của Khương Chỉ Oánh rối tung, khuôn mặt tròn trĩnh lấm lem đầy bụi bẩn, không biết đã chà vào đâu mà dơ bẩn như vậy.
Đường Ngọc Lan lập tức lấy khăn tay ra, đau lòng lau mặt cho con gái, động tác nhẹ nhàng đến mức như đang lau đậu hũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT