Vừa dứt lời, anh Ngô liền ra hiệu, Đại Đầu nhanh chóng rót rượu đưa cho Đỗ Vĩnh Cường:
“Anh Ngô nói đâu có sai, Cường Tử, tới nào, uống một ly đi! Uống rồi thì đừng nghĩ ngợi mấy chuyện bực mình nữa.”
Đỗ Vĩnh Cường ngửi mùi rượu thơm nồng, lòng có chút ngứa ngáy. Cậu ta ngập ngừng một chút rồi đưa tay nâng chén, làm một ngụm.
Đại Đầu lập tức rót đầy lại cho cậu ta, miệng không ngừng tán thưởng:
“Cường Tử quả nhiên máu mặt, uống một hơi hết cả chén to thế kia! Tới tới tới, anh rót đầy cho! Hôm nay anh đây bao trọn, rượu thịt đầy đủ, cứ thoải mái mà uống! Uống bao nhiêu cũng được!”
Mấy người khác ngồi cùng bàn hùa theo ồn ào, nhao nhao khen cậu ta có tửu lượng tốt, là người có gan có bản lĩnh.
Đỗ Vĩnh Cường vừa mới bị Chu Dũng mắng cho một trận, trong lòng đầy ấm ức, cảm thấy mình bị xem thường, bị coi là vô dụng. Giờ được khen ngợi, sĩ khí trong lòng lập tức được kéo lên, không nhịn nổi muốn thể hiện bản thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT