Trong lòng Đỗ Xuân Quyên đầy oán giận, nhưng những suy nghĩ đó cô ta không dám nói ra.
Chu Dũng nhìn ra được sự miễn cưỡng của vợ, càng thêm bực mình, cao giọng nói:
“Mấy năm nay, cô đã tặng về nhà mẹ đẻ không biết bao nhiêu thứ rồi? Lúc đó tôi có nói gì không? Giờ tôi chỉ mời ân nhân cứu mạng của Hổ Tử ăn một bữa cơm thôi, mà cũng lắm lời như vậy! Ăn hết bao nhiêu của cô mà cô phải keo kiệt đến thế?”
Đỗ Xuân Quyên rốt cuộc hơi chột dạ. Thấy chồng nổi giận đùng đùng, cô ta không dám tranh luận thêm, đành miễn cưỡng lên tiếng:
“Được rồi, được rồi, mời thì mời, tôi có nói là không cho mời đâu.”
Dừng lại một chút, cô ta lại không nhịn được mà càm ràm:
“Nhưng mà anh cũng thiệt đó, làm Vĩnh Cường giận bỏ đi luôn. Anh đâu phải không biết tính nó tự ái, nói nó làm gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT