Khương Thế An đột nhiên cảm thấy chán ghét bản thân vì quá vô dụng.
Mặc dù không nói ra thành lời, nhưng trong suốt bữa ăn, cậu cứ mãi trăn trở về chuyện này, suy nghĩ xem làm thế nào mới có thể kiếm được tiền.
Làm việc ở nông trường thì có thể được công điểm. Đến cuối năm, dựa theo lợi nhuận và số công điểm của từng hộ gia đình mà chia tiền, chia đồ.
Nhưng gia đình cậu vì vấn đề thành phần mà mỗi năm được chia rất ít, mấy thứ tốt thì hầu như chẳng bao giờ tới lượt. Họ chỉ biết trông chờ vào đồ mấy anh chị gửi về từ xa.
Khi còn ở nông trường, cậu có làm để được công điểm, nhưng chẳng được là bao. Với chừng đó công điểm tích góp được cả năm, thậm chí còn không đủ để đổi lấy một bộ quần áo.
Thật sự là quá vô dụng!
Trong bữa sáng, Khương Thế An vẫn cứ đăm chiêu suy nghĩ. Đến khi ăn xong, cậu đột nhiên nói với Khương Thế Huân:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT