Tiêu Lẫm vừa nghe Khương Thế Huân nói sẽ đổi mười cân dầu, lập tức xua tay từ chối:
“Không cần nhiều đến vậy đâu, tám cân là đủ rồi.”
Vịt hoang tuy hơi hiếm gặp, nhưng chưa đến mức quá quý giá, hơn nữa số vịt anh mang tới cũng không béo mập gì. Chi bằng chủ động nhường một chút, để lại ấn tượng tốt cho Khương Thế Huân còn hơn.
Lời vừa dứt, Đường Ngọc Lan đã có thiện cảm rõ rệt với Tiêu Lẫm. Nghĩ đến chuyện lần trước chính anh là người đã cứu Châu Châu, lại còn đứng ra làm chứng, cô càng thêm yêu quý cậu bé này.
Giờ nhà không thiếu đồ ăn, cô chẳng tính toán chi li làm gì, liền nói thẳng:
“Đã nói là mười cân thì cứ là mười cân. Nhà cháu chẳng dễ dàng gì, đừng khách sáo nữa.”
Nghe vậy, Khương Thế Huân cũng gật đầu phụ họa:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT