Thạch Ngọc Phương không thể không suy nghĩ trong lòng.
Nước mắt lưng tròng, cô ta trừng mắt nhìn Đường Ngọc Lan, luôn cảm thấy rằng chính Đường Ngọc Lan cố ý dạy con gái nói những lời kia.
Cô ta vừa khóc vừa nói:
“Thím, không phải cháu muốn so đo. Cháu là người như thế nào, thím cũng biết rồi. Nhưng cô bé lại nói như vậy, làm hỏng danh tiếng của cháu, cháu có thể không so đo sao? Cháu vẫn là cô gái trong sạch mà!”
Khương Thế Huân nhíu mày, lên tiếng:
"Thanh niên trí thức Thạch, chuyện này đúng là Châu Châu không đúng. Nhưng A Lan và Châu Châu căn bản không quen biết cô, tuyệt đối không thể cố ý bôi nhọ cô được.
Chúng tôi đi tàu lửa tới đây, trên tàu người đông đúc, có thể Châu Châu đã nghe ai đó nói linh tinh rồi nhớ nhầm. Vừa vặn cô lại nói mình là dì Phương, nên con bé mới hiểu lầm thôi. Nếu có trách thì hãy trách tôi, là do tôi không dạy bảo con bé cẩn thận, không liên quan gì đến A Lan."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT