Thang máy mở ra, Lâm Tiếu xách theo túi hành lý nhỏ của mình ra ngoài.
Mặc dù cô đã đoán được cửa phòng khách sạn có thể nhìn thấy biển nhưng khi vào trong phòng khách sạn trong chốc lát cô vẫn bị sững sờ, lập tức hò hét chạy đến trước cửa sổ.
Biển lớn.
Đúng là ở đây từ trên cao có thể nhìn ra biển lớn.
Hóa ra biển đúng như trong sách miêu tả, rộng lớn vô biên, bát ngát mênh mông. Gần bờ thì màu xanh nhạt, càng ra xa màu xanh càng đậm, một màu lạnh lẽo và thần bí.
“Mẹ, chúng ta ra biển đi.” Lâm Tiếu sốt sắng nói.
“Đến giờ ăn cơm trưa rồi, đi ăn cơm trước đã.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play