Lâm Tiếu mở mắt ra, chớp mắt đã thấy máy bay đã bay lên rất cao rồi, người và kiến trúc phía dưới đều bé dần lại.
Lần đầu tiên Lâm Tiếu nhìn từ trên độ cao cao như thế này xuống, bên dưới như một thành phố được xếp từ các khối gỗ chồng lên nhau.
Lâm Dược Phi thấy dáng vẻ ngốc nghếch của em gái, cười khà khà chụp thêm hai tấm ảnh.
Nghe thấy tiếng bấm máy, bà ngoại liền nói: “Tiết kiệm đi lát còn dùng, còn chưa được nhìn thấy biển lớn nữa, đừng để trên máy bay đã chụp hết phim mất rồi.”
Lâm Dược Phi bảo bà ngoại yên tâm: “Cháu cầm theo mấy cuộn phim cơ, đủ dùng.”
“Tú Anh, sao con vẫn còn nắm tay vịn?” Bà ngoại là người đầu tiên phát hiện ra mẹ cô đã bất động kể từ khi máy bay trượt trên đường băng đến giờ.
“Con sợ phải không?” Bà ngoại hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT