Đáng tiếc kế hoạch trượt băng của hai anh em bị Lữ Tú Anh dứt khoát từ chối.
“Không được đi trượt băng gì hết.” Lữ Tú Anh nói với Lâm Dược Phi: “Muốn đi thì con có thể đi, mẹ không quản anh. Nhưng không được đưa em gái đi.”
Mỗi năm trên sân trượt có biết bao nhiêu người té gãy tay chân? Nếu em gái con gãy xương thì làm sao đây.”
Mùa đông ngoài sân trượt băng cũng phải âm 10 độ, xương cốt khắp người đều đông cứng giòn lại, rất dễ ngã gãy xương.
“Nếu ngã gãy chân thì sao mà đi học, ngã gãy tay thì sao mà viết bài? Tóm lại không được đưa em gái con đi.” Bà nói.
Lâm Tiếu nghe lời mẹ thì thấy hơi kỳ lạ, cô suy nghĩ hồi lâu cuối cùng cũng nghĩ ra nguyên nhân. Sao mẹ lại coi việc đến trường và bài kiểm tra quan trọng hơn việc gãy xương chứ.
Lữ Tú Anh kéo Lâm Dược Phi qua nói: “Sân trượt băng là cái nơi như nào chứ, không phải con không biết. Những thiếu niên đó không thể dắt em gái con đến đó được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play