Chị Lưu nói: “Đúng là vậy, tôi cũng tiếc. Công việc này không bận không mệt thật là tốt, tôi còn ước gì làm đến 60 tuổi. Nhưng không phải Tiểu Phương đang mang thai sao? Cả nhà thương lượng xem ai chăm sóc em bé trong tháng đây, bàn qua bàn lại ngoại trừ tôi thì còn ai đây?”
Tiểu Phương là con dâu chị Lưu.
“Công việc này của chúng ta rất tốt, nhưng cũng trói buộc. Sau khi Tiểu Phương sinh có lẽ tôi sẽ không thể đi làm mỗi ngày.”
Chị Lưu thăm dò hỏi: “Tú Anh, có khi nào tôi nghỉ hưu sớm là một thời gian sau bà cũng nghỉ không?”
“Mấy năm nữa là Tiểu Phi nhà bà cũng kết hôn rồi, đến lúc đó chắc chắn bà cũng sẽ bận. Lúc đó, cháu tôi cũng đi nhà trẻ rồi tôi giúp bà.”
Lữ Tú Anh nghe chị Lưu nói thế, thầm thở dài trong lòng: “Chị Lưu, tôi nói cũng không có ích gì hay bà hỏi lãnh đạo thử.”
Bình thường chị Lưu hay đi muộn về sớm, nhà có việc thì càng đến trưa, có khi cả buổi chiều cũng không tới văn phòng. Nếu Lữ Tú Anh đồng ý “giúp đỡ” thì sợ người chị Lưu cũng không thấy được mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play