Chỉ là một đạo cụ do app cung cấp thôi mà.

Ngoài bộ điều khiển công nghệ cao dùng để biến thành nấm, những phần còn lại không khó để thực hiện.

Trước khi lên sân khấu, Đồng Nhiên đã giao chiếc ô cho nhân viên, còn bản thân thì cất giấu bộ điều khiển từ xa tương ứng. Bộ điều khiển từ xa này có thể điều khiển được vải và thân ô, vải ô được xếp nhiều lớp, bên trong thân ô chứa một thiết bị không gian vũ trụ mini chạy bằng khí heli, có khả năng điều chỉnh và điều khiển xương ô, giữ cho ô lơ lửng và bay lên.

Tuy nhiên, thị giác con người luôn có một số độ sai lệch nhất định. Mắt chúng ta giống như những bộ thu thập, cung cấp thông tin cho não với một tốc độ không liên tục. Khi tốc độ quay của xương ô vượt quá tần suất này, mắt người sẽ thấy nó như đang đứng yên.

Tóm lại, “bí mật” thực ra rất đơn giản, đơn giản đến mức một người mới vào nghề, dù chưa hiểu biết nhiều, vẫn có thể ngụy trang thành một bậc thầy ảo thuật.

Nhưng nếu không phải Đồng Nhiên có sẵn nền tảng biểu diễn, nếu không phải cậu đã chuẩn bị trước tình huống và các phương án ứng phó, thì dù có công cụ hỗ trợ đi nữa, cũng rất khó hoàn thành màn biểu diễn.

Bởi vì bản chất của ảo thuật không phải là đạo cụ, mà là kỹ năng, khả năng kiểm soát biểu cảm và khả năng kiểm soát sân khấu.

Tuy nhiên cái sau lại là vô hình, phần lớn khán giả chỉ có thể nhìn thấy cái trước. Khi biết được “bí mật” của ảo thuật, họ thường cảm thấy thất vọng và cho rằng mình bị lừa.

Đó là lý do tại sao giới ảo thuật cả trong và ngoài nước đều phản đối việc tiết lộ "bí mật". Không chỉ vì nó sẽ phá hủy đi sự bí ẩn và cảm giác mong chờ màn ảo thuật, mà còn vì không ai muốn công sức mình bỏ ra, thiết kế tỉ mỉ từng màn trình diễn và luyện tập suốt một thời gian dài, cuối cùng lại biến thành công thức để người khác dễ dàng thu hút lưu lượng chỉ trong vài phút.

Đồng Nhiên dĩ nhiên cũng không dễ dàng tiết lộ, chỉ mỉm cười xin lỗi: “Xin lỗi, một trong những nguyên tắc mà chúng tôi phải tuân thủ khi biểu diễn ảo thuật chính là, tuyệt đối không tiết lộ bí mật cho khán giả.”

Tối hôm đó, Đồng Nhiên đã tạo dấu ấn mạnh mẽ, làm chao đảo cả không khí buổi diễn, mãi đến khi cậu rời khỏi sân khấu, đám đông vẫn còn gọi vang tên cậu.

Nhìn thấy cậu một lần nữa tỏa sáng trên sân khấu, các đồng đội cũng có những suy nghĩ riêng. Người thì cười giả lả chúc mừng, người thì thật lòng bái phục, còn một số thì chỉ trích nửa đùa nửa thật – trong đó có Bối Á Nam. Mỗi lần nghĩ đến cảnh mình làm trò hề trên sân khấu, cậu ta lại cảm thấy tức giận. Đặc biệt là khi Đồng Nhiên giẫm lên cậu ta để nhận được hơn bảy trăm phiếu bầu chọn từ khán giả!

Phải biết rằng toàn bộ khán giả có mặt tại hiện trường cũng chỉ mới đến một nghìn, vậy mà Đồng Nhiên không chỉ thu hút gần như toàn bộ sự chú ý của người qua đường mà còn cuỗm luôn cả các fan trung thành của những đồng đội khác, trong đó chắc chắn có cả fan của cậu ta!

Nhưng dù cậu ta có thể mỉa mai thế nào đi nữa, Đồng Nhiên vẫn thản nhiên như không, cuối cùng còn lấy lý do dị ứng da để chuồn vào phòng trang điểm.

Trong phòng trang điểm chỉ có một chuyên viên trang điểm, thấy Đồng Nhiên bước vào, cô hơi ngạc nhiên: “Các cậu không phải đang thi đấu sao?”

Đồng Nhiên cười nhẹ: “Đội của chúng tôi đã hoàn thành phần biểu diễn, làm phiền cô tẩy trang giúp tôi được không?”

Chuyên viên trang điểm không hỏi thêm gì, chỉ gật đầu: “Cậu ngồi đó đi.”

Đồng Nhiên làm theo lời vào phòng trang điểm, cậu chỉ muốn tìm một nơi yên tĩnh để trò chuyện với APP.

“APP, nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành chưa?”

“Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ. Nhiệm vụ này được xếp hạng B+, nhận được 6 điểm sinh mệnh, phần thưởng 200x120% = 220 điểm.”

“Hả? Bao nhiêu cơ?”

“Chương trình bị tấn công bởi phần mềm độc hại… bíp bíp… lỗi đã được sửa, phần thưởng là 240 điểm.”

“…” Có thể giả tạo hơn nữa không? Cố ý chứ gì? “Thôi được rồi, tiếp tục đi.”

Thông qua APP, Đồng Nhiên mới biết là sau mỗi nhiệm vụ, sẽ có một đánh giá mức độ hoàn thành. Mức B là đạt yêu cầu. Bên cạnh đó, điểm đánh giá càng cao thì số điểm thưởng nhận được càng nhiều, những điểm này có thể dùng để đổi các bản vẽ thiết kế đạo cụ ảo thuật, các khóa học ảo thuật, cùng các tài liệu, công cụ và linh kiện liên quan.

Nhưng đối với Đồng Nhiên, thứ cậu quan tâm nhất chỉ có một điều duy nhất—

“Bây giờ tôi có thể yên tâm là mình sẽ không chết nữa đúng không?”

“Ký chủ, giá trị sinh mệnh không cố định. Xin hãy tích cực chuẩn bị cho nhiệm vụ mới: tham gia cuộc thi Ảo thuật gia Yến Thị năm 2020 và giành giải nhất.”

“…” Đồng Nhiên im lặng hồi lâu, cuối cùng mới hỏi, “Có phải cậu đánh giá tôi quá cao rồi không?”

“Ký chủ đừng nên tự ti. Theo kết quả kiểm tra từ hệ thống, nếu ký chủ chịu khó rèn luyện chăm chỉ, có 0.3% khả năng trở thành ảo thuật gia vĩ đại nhất thế kỷ này.”

“0.3%…” Được rồi, bỏ qua vĩ đại đi, cậu chỉ muốn sống sót thôi.

“Xong rồi.” Giọng chuyên viên trang điểm vang lên.

Đồng Nhiên mở to mắt ngơ ngác.

Trong gương hiện ra một gương mặt trẻ trung, ngũ quan tinh tế, đường nét mềm mại – điều đó chẳng có gì đặc biệt. Điểm đặc biệt nằm ở chỗ vẻ ngoài của người này trông hết sức “sạch sẽ.” Làn da trắng như tuyết, màu mắt nhạt, ngay cả lông mày cũng có phần nhạt hơn người bình thường, tựa như một bức tranh phác thảo vừa mới bắt đầu lên màu. Điều nổi bật nhất là đôi môi được tô sắc đỏ đậm đầy táo bạo.

Mặc dù đã kinh qua nhiều mỹ nhân nhưng Đồng Nhiên cũng phải thừa nhận rằng diện mạo của nguyên chủ thực sự nổi bật và đáng nhớ. Nếu không phải vì chương trình cố tình nhắm vào gây làm khó dễ, trường hợp xấu nhất cũng có thể đạt được một suất debut.

“Nhìn kỹ thì trông cậu thật sự hơi giống ảnh đế Đồng đấy.” Chuyên viên trang điểm lên tiếng.

“…Ai cơ?”

Chuyên viên ngẩn ra, có vẻ không ngờ cậu lại hỏi thế: “Đồng Nhiên đấy, người trùng tên với cậu… À không, giờ người ta không còn dùng tên này nữa rồi.”

Tim Đồng Nhiên chợt hẫng một nhịp. Cậu ngập ngừng hỏi, cố xác nhận lại: “Có phải là Đồng Nhiên, người từng giành giải Ảnh đế nhờ bộ Quy tắc thứ năm không?”

“Còn ai vào đây nữa? Tôi còn nghe nói cậu từng tranh thủ lăng xê bản thân bằng chuyện bám dính lấy hình tượng là Tiểu Đồng Nhiên mà…” Giọng của chuyên viên mang chút châm chọc, nhưng không hoàn toàn là ác ý. “Cho dù sau khi ảnh đế Đồng kết hôn với tổng giám đốc Thiệu thì rất ít lộ mặt, nhưng cậu cũng đâu đến mức quên luôn chứ?”

Đồng Nhiên như chết lặng, hoàn toàn bối rối.

Vì ký ức của nguyên chủ không hề có những người hay sự kiện quen thuộc với cậu, ngay cả thời gian và bối cảnh niên đại cũng hoàn toàn khác biệt, Đồng Nhiên luôn nghĩ mình giống các nhân vật trên tiểu thuyết mạng, đã xuyên không đến một thế giới khác.

Thế nhưng vào lúc này đây, cậu lại nghe được từ miệng của chuyên viên trang điểm những thông tin liên quan đến chính mình — Đồng Nhiên giành giải Ảnh đế nhờ bộ Quy tắc thứ năm, không phải cậu thì còn ai vào đây nữa?

Nhưng… cậu chưa từng kết hôn mà, làm sao lại có chuyện cậu đã kết hôn chứ?!

Tác giả muốn nói đôi lời:

Bối Á Nam: Thì ra vai hề lại chính là tôi....

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play